CÁI BÓNG
Ta bảo ta cũ, già rồi
Trái tim đã ngủ mà đời chết đau
Bổng dưng rớt xuống giọt sầu
Ươm mầm trỗi dậy sân sau nắng vàng.
Tàn xưa cựa những chồi non
Tre nghiêng ngã bóng lá vàng ngừng rơi
Giữa dòng nhặt trái bần trôi
Thả vào trong đục lẽ đời của nhau.
Gánh cả gánh với đôi đầu
Bên tình bên nghĩa để sầu đôi vai
Đời gánh một, anh gánh hai
Gánh tình, gánh nghĩa trần ai nhọc nhằn.
Người đời " vương nặng, bỏ thương"
Bừôn, sầu, luỵ mỵ hoa hương cũng thường
Em như giác ngủ nữa chừng
Ta đây trần tục thiêng đường gì đâu.
Đại Chánh 20/12/2009
Ta bảo ta cũ, già rồi
Trái tim đã ngủ mà đời chết đau
Bổng dưng rớt xuống giọt sầu
Ươm mầm trỗi dậy sân sau nắng vàng.
Tàn xưa cựa những chồi non
Tre nghiêng ngã bóng lá vàng ngừng rơi
Giữa dòng nhặt trái bần trôi
Thả vào trong đục lẽ đời của nhau.
Gánh cả gánh với đôi đầu
Bên tình bên nghĩa để sầu đôi vai
Đời gánh một, anh gánh hai
Gánh tình, gánh nghĩa trần ai nhọc nhằn.
Người đời " vương nặng, bỏ thương"
Bừôn, sầu, luỵ mỵ hoa hương cũng thường
Em như giác ngủ nữa chừng
Ta đây trần tục thiêng đường gì đâu.
Đại Chánh 20/12/2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét